Trở lại   Thư Quán Đo Đo > VỀ NGUYỄN NHẬT ÁNH > BÀN LUẬN > Qua thư từ và blog

Viết bài mới Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 21-09-2011, 03:35 PM
Avatar của panda_kungfu
panda_kungfu panda_kungfu đang ẩn
Junior Member
 
Tham gia ngày: Jan 2010
Bài gửi: 211
Cảm ơn: 1
Được cảm ơn 135 lần cho 61 bài viết
Mặc định Nền giáo dục trên một hòn đảo (về_phía_mặt_trời)

Nền giáo dục trên một hòn đảo


Đã lâu lắm không đọc những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Từng có một thời tôi mê những “Mắt Biếc”, “Bàn Có Năm Chỗ Ngồi”, “Cô Gái Đến Từ Hôm Qua”… Những câu chuyện của trẻ thơ, của cái tuổi hồn nhiên trong sáng và cũng không thiếu phần lãng mạn. Ở trong những câu chuyện ấy, tôi đã lớn lên những tình cảm giản dị và lặng lẽ. Và từng ao ước ta sẽ giữ mãi những tình cảm ấy. Nhưng cuộc đời vẫn thế, nó không cho phép bất kỳ ai dừng lại ở bất kỳ điểm nào. Tôi lớn lên, tìm hiểu và va chạm, từng trải và cảm nghiệm, những câu chuyện tuổi niên thiếu ấy đã đi vào quá vãng, xếp vào một ngăn ký ức xa xăm nào đó.

Để rồi thật tình cờ, tôi gặp lại Nguyễn Nhật Ánh, vẫn cái giọng văn đầy tính hài hước, vẫn những tình tiết lôi cuốn, nhưng tôi thì đã khác. Tôi đọc truyện ông viết không để mơ mộng nữa, mà như là một trải nghiệm cuộc sống.

Đặt cuốn “Đảo Mộng Mơ” xuống bàn, thế là cứ lan man suy nghĩ. Không biết vì lý do gì mà ông lại đặt tên truyện như vậy? Những đứa trẻ đâu có gọi đó là Đảo Mộng Mơ? Chúng gọi nó là đảo Robinson, đảo Cát kia mà? Hay chính tác giả đang mộng mơ? Đang lan man thì chợt một suy nghĩ hiện lên trong đầu. “À, ra thế, có lẽ ông mộng mơ và muốn gieo vào lòng độc giả một vùng đất mơ mộng”. Có lẽ lứa niên thiếu thì sẽ có mộng mơ theo tuổi của chúng, người lớn cũng sẽ mộng mơ. Riêng tôi, mộng mơ về một nền giáo dục đầy nhân bản.

Ở quanh cái đảo hoang của những đứa trẻ, là biết bao câu chuyện có thực của cuộc sống, chuyện trẻ con thì dĩ nhiên là phải có, vì ông viết cho chúng mà. Nhưng chuyện người lớn cũng có. Ở đó, người lớn đóng vai trò là nhà giáo dục. Ở đó xuất hiện một ông bố tuyệt vời, công nhận cái đảo là có thật và còn hơn thế nữa, ông đã tặng hẳn cho cậu con "Chúa Đảo" của mình một cái ống dòm để sống trên đảo cho ra dáng. Ở đó cũng xuất hiện một cô giáo trẻ, bất ngờ với những suy nghĩ rất thơ của đám trẻ, quyết tâm tìm hiểu cái vùng đất hoang vu ấy. Để rồi cuối cùng thốt lên: “đây đúng là một hòn đảo”. Nếu như người bố đã làm tôi xúc động vì lòng yêu mến thì cô giáo trẻ lại khiến tôi như nghẹn ngào. Nghẹn ngào bởi tôi hiếm khi, có thể nói là chưa bao giờ, gặp một mẫu người như thế. Tận tụy với công việc giáo dục, hiểu rất rõ tâm lý trẻ con, biết chúng cần phải có một vùng đất hoang vu và tự do. Ngày nay có lẽ một nhà giáo như thế không có nhiều. Nhà giáo bây giờ hầu như không còn mang thiên chức giáo dục nữa, mà như chỉ có chức năng kiếm tiền, chức năng nhồi nhét kiến thức vào những cái đầu vốn chẳng hiểu học để làm gì. Cũng không thể trách họ nhỉ. Vì cuộc sống vốn phải thế mà.

Tôi bỗng tự đặt câu hỏi. Nếu như cô giáo trẻ ấy không đến với bọn trẻ, nếu như đến mà buông một câu: “đây chỉ là đống cát” thì sự thể sẽ như thế nào? Có lẽ sẽ thật khắc nghiệt cho đám trẻ, chúng sẽ bị tước đoạt đi một niềm tin thơ ngây, chúng sẽ bị tước đoạt một vùng đất màu mỡ trí tưởng tượng. Và chắc chắn sẽ bị “nhồi sọ” rằng: sống phải thực tế một chút. Phải tranh thủ học để trở thành thần đồng, ít nhất cũng phải giỏi để cha mẹ nở mày nở mặt, và sau này dễ kiếm tiền. Như thế thì thiệt thòi cho chúng biết bao. Ừ! Nguyễn Nhật Ánh vốn yêu trẻ con mà, làm sao ông có thể để cho bất kỳ ai tước đoạt niềm vui nhỏ nhoi của chúng được.

Nhưng đó là Nguyễn Nhật Ánh ở trong truyện thôi. Nguyễn Nhật Ánh ngoài đời thì làm được gì. Xã hội là xã hội, cuộc sống là cuộc sống. Ông đâu thể thay đổi những điều đó. Ông đâu thể xóa bỏ một nền giáo dục “nhồi sọ”, một phương cách giáo dục vô nhân bản như hiện nay. Cho nên ông chỉ mộng mơ. Cho nên ông chỉ dám vẽ lên một phương cách giáo dục đầy tính nhân văn. Có lẽ ông muốn nói với những ai đang làm công tác giáo dục: hãy biết mộng mơ, hãy hiểu đám trẻ đang nghĩ gì, muốn gì.

Chợt nghĩ đến các huynh trưởng chúng ta, trong vai trò giáo dục các em thiếu nhi, chúng ta có biết mộng mơ không nhỉ?

14-05-2011

về_phía_mặt_trời

(http://vn.360plus.yahoo.com/heel_of_achille)

__________________


Chào mừng đến với NNAFC! Thành viên panda_kungfu, chúc bạn vui vẻ!
Trả lời với trích dẫn
Những thành viên đã cảm ơn đến panda_kungfu cho bài viết này:
LittleAngel (21-09-2011)
  #2  
Cũ 21-09-2011, 05:08 PM
Avatar của LittleAngel
LittleAngel LittleAngel đang ẩn
Junior Member
 
Tham gia ngày: Jun 2010
Bài gửi: 22
Cảm ơn: 21
Được cảm ơn 2 lần cho 2 bài viết
Mặc định

Bài viết hay quá! Sâu sắc!!!!
__________________


Chào mừng đến với NNAFC! Thành viên LittleAngel, chúc bạn vui vẻ!
Trả lời với trích dẫn
Trả lời

Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của mình

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 01:17 AM


Bắt đầu cập nhật từ ngày 17-08-2009

free counters