Nhớ hồi trước luc đọc đến cái kết lơ lửng của CXLB mình hụt hẫng rất nhiều. Sau những lần nài nỉ chú Ánh đến gãy lưỡi mà vẫn k thấy động thái nào bày tỏ "thiện chí" muốn viết tiếp truyện của chú mình tức anh ách. Và rồi mình cũng ngồi vào gò lưng tự viết tiếp kết thúc truyện theo ý thích của mình. Nhưng rồi, hic, mỗi lần mình cầm bút lên là lại... tắc tị! ý tứ bay đi đâu cả. Vậy mới biết sáng tác được một cuốn truyện k dễ chút nào! Bây giờ thì mình chỉ tưởng tượng trong đầu cái kết đó thôi chứ chẳng dám viết ra vì nó dở ẹc. Nhưng nếu bạn nào có tài năng và ý tưởng thì cứ mạnh dạn viết ra rồi chia sẻ cho mọi người cùng đọc. Mình chắc chắn là chú Ánh k phản đối đâu. Để mình trích nguyên văn lời chú Ánh nhá: "Đó là tất cả sự thật. Tôi chỉ có ưu thế hơn các bạn trong thời điểm cuốn sách chưa được viết xong. Còn một khi tôi đã đặt dấu chấm hết lên trang bản thảo cuối cùng, lúc ấy tôi cũng giống như các bạn. Tôi cũng đứng xa các nhân vật của tôi bằng một khoảng cách mà các bạn đang đứng và tôi chẳng thể làm gì để can thiệp vào số phận của họ được. Và sau đó, họ có giở những trò gì thì tôi cũng hoàn toàn mù tịt"(Trích Báo Tuổi Trẻ chủ nhật,1990)
__________________
Chào mừng đến với NNAFC! Thành viên bongnangbenthem, chúc bạn vui vẻ!
|