Trở lại   Thư Quán Đo Đo > VỀ NGUYỄN NHẬT ÁNH > BÀN LUẬN > Qua thư từ và blog

 
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 21-10-2011, 09:13 PM
Avatar của xiunhon
xiunhon xiunhon đang ẩn
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jun 2009
Bài gửi: 134
Cảm ơn: 105
Được cảm ơn 64 lần cho 32 bài viết
Mặc định Chú Ánh, cho con một vé về tuổi thơ! (hoạ sĩ gió)

Chú Ánh, cho con một vé về tuổi thơ!



nơi ấy có những giấc mơ thần tiên, nơi mà chỉ có gió và sách, là thiên đường của tuổi thơ tôi.


lúc nhỏ, nắng trưa hè oi cũng đi bộ ra nhà sách, được cái nó gần.

lớn hơn một chút, chiều chiều đạp xe ra nhà sách, mất 500 đồng tiền gửi xe đạp.

trước khi ra đi, ba chạy xe ngang qua nhà sách để vòng vào khúc quanh bên hông nhà sách, tạm biệt tuổi thơ.

không biết từ nhỏ đến giờ đã đọc được bao nhiêu cuốn sách, đủ các thể loại, đủ các kích cỡ, đủ màu sắc, đủ ngôn ngữ. Lúc còn ở nhà, có hai hộc tủ đựng đầy sách, lười học lại chạy đi mò mẫn cuốn truyện Nguyễn Nhật Ánh mà đọc, cũng là đọc sách cả, vậy mà không thấy lười, lạ.

Có dịp hè về thăm nhà, lại cũng mò mẫn mấy cuốn truyện Nguyễn Nhật Ánh mà đọc. Đến lớn mà vẫn bị mẹ la, tối không ngủ, đọc truyện hoài, mày đọc cuốn đó phải cả trăm lần rồi, chưa chán hả con?

truyện Nguyễn Nhật Ánh mà mẹ, sao chán được!

cái thời đi học đội tuyển, sách là vũ khí, đứa nào đọc càng nhiều chữ càng được khâm phục. cái thời đi xe đưa rước đến trường, mượn truyện Nguyễn Nhật Ánh là chuyện cơm bữa.

rồi cái năm đấy lên cấp 3, vẫn sách đấy, người đấy, nhưng sao mình lại thấy có lỗ hổng trong trí nhớ.

và lúc ra đi, không có cơ hội đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh, cái cảm giác được nằm trên giường, cuộn mình trong cái mền căng phồng, và bật quạt, bất kể ngày hay đêm, phải tắt cái đèn trắng to, kéo rèm thật kín, rồi bật cái đèn bàn leo lét, cứ thế thưởng thức bữa ăn khuya.

nhưng không quên được cái cảm giác thèm đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh, vẫn lên mạng, kiếm bản viết online mà đọc, đấy là năm đầu tiên xa nhà. Rồi sau đó có kinh nghiệm ghiền truyện Nguyễn Nhật Ánh hơn, hè đấy về nhà, mua cái dĩa e-book truyện Nguyễn Nhật Ánh mang theo đọc vì nhà trời bảo không được mang quá ký. Vẫn có cảm giác thiếu.

Hôm nay, bâng quâng trên mạng, biết được chú Ánh phát hành truyện tranh của những bữa khuya ngon lành, mình lại thèm. Tiếc là mình không thể đi bộ đến nhà sách, xa quá rồi.

mình không có xe đạp để đạp đến nhà sách, giờ gửi xe đạp chắc phải 2,000 ngàn.

mình không có ba chở ngược lại con đường bên hông nhà sach, một tấm vé về tuổi thơ.

cái tuổi thơ ấy là một cái ruơng đầy kho báu, giàu thật!

tiếp tục mò mẫm để đụng đầu vào trang web của chú Ánh, thích thật, hồi xưa làm gì mình có cơ hội được nói chuyện với chú, giờ tiện thật, mà xa quá. cái tiện, cái lợi và cái hại. hôm nay hóng hớt được mảnh copy của Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ. Mình cảm thấy tự hào ghê lắm vì sách của chú Ánh được phát hành không chỉ ở Việt Nam mà còn ở các nước khác.

Nước mắt, tự hào quá, vui quá, vì tuổi thơ của thế giới được truyền tải từ chú Ánh, một người có tâm hồn trẻ mãi.

mình thường hay nói chứ phải giữ cho tâm hồn trẻ con,với suy nghĩ của con nít, mọi thứ trông thật hoàn hảo và màu sắc. Đừng lớn lên, vì lớn có nhiều cái lo lắm.

Chú Ánh, cho con một vé về tuổi thơ!


22-9-2011


HOẠ SĨ GIÓ


(
http://emeraldbn.wordpress.com)
__________________
Row, row, row your boat,
Gently down the stream.
Merrily, merrily, merrily, merrily,
Life is but a dream.

Trả lời với trích dẫn
 

Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của mình

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:30 AM


Bắt đầu cập nhật từ ngày 17-08-2009

free counters