Cơn nổi giận của gã hiền nhất mặt trăng
Co ro tránh bão suốt cả ngày dưới gốc đa.
Ta nổi giận viết huyết thư phản đối
Ta phản đối:
-hễ cứ cuội thì nói dối
Ta phản đối:
-nói dối như ta là xưa rồi
Thiên hạ bây giờ khối đứa đứt dây thần kinh xấu hổ
Chúng nói dối gấp tỉ lần ta.
Trẻ con học nói dối thả ga ,hết văn mẫu lại luận mẫu
Bão tố triền miên,nước nghèo dân khổ
Sách cứ biển bạc rừng vàng
Bé đã xảo ngôn hèn gì lớn lên đạo văn ,đạo nhạc,đạo kịch,đạo phim
Gì cũng” đạo”
“Đạo” luôn cái đạo làm người
Ta phản đối
-cuội là bậc thầy nói dối!
Bây giờ tỉ thằng
Nói dối như rươi
Công nhân chế xuất làm việc 24 giờ lương còi ba cọc
Vẫn có thằng bóc lột xoen xoét “thương lắm cơ!”
Một thế giới đen như lọ nồi, bão tố triền miên đánh tả tơi đi cứu trợ vẫn thò tay trộm cắp
Móc túi cả người nghèo xuất hiện đăng đàn vẫn sùi sụt nước mắt cá sấu.
Ta ngồi trên cao nhưng không phải ghế cao
Ta ngồi bệt dưới gốc đa ông bà,bên miếu đường thành quách cũ nghìn năm
Ta thấy hết
Ta biết hết
Và ta nổi giận phải gầm lên
“không được làm nhục ta! Không được vu khống ta!
Ta là cuội nói dối chơi chơi chẳng làm mất của ai một xu
Ngoài để lại một bóng trăng vằng vặc…”
Thiên cổ...
thiên thu...
2009
(đỗ trung quân)
Thượng đế (mặt rất quen): Kwan! bình tĩnh con!