Xem bài viết riêng lẻ
  #1  
Cũ 17-03-2010, 09:51 AM
Avatar của buunpt
buunpt buunpt đang ẩn
Junior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2010
Bài gửi: 8
Cảm ơn: 2
Được cảm ơn 5 lần cho 4 bài viết
Mặc định Tập: Ngôi Nhà Cuối Ngõ (KVH fanfic)

Tập: Ngôi Nhà Cuối Ngõ
(tác giả: Buunpt)

CHƯƠNG 1


Quý ròm nhận ra nhỏ Hạnh có biểu hiện khác thường mấy ngày qua. Trên đời này chuyện lạ xảy ra rất nhiều, nhất là đối với một đứa con gái bắt đầu vào cấp 3. Như nhỏ Minh Trung nổi tiếng “dữ như chằn” tự nhiên lên cấp 3 lại để ý thằng Tần, mà thằng Tần thì có gì hay ho cho cam, chỉ được mỗi cái con nhà giàu và bị ghẻ ngứa, à mà nó còn là thủ môn tài năng nữa chứ. Nói như vây để cho độc giả thấy rằng khi con người ta lớn, người ta có biểu hiện khác thường cũng là chuyện bình thường thôi.

Nhưng với nhỏ Hạnh thì khác. Nhỏ Hạnh từ trước tới giờ nổi tiếng là “bộ từ điển biết đi”, là “nhà thông thái” nhất trường “Tự Do”, có thể các môn tự nhiên nó không thể xuất sắc bằng Quý ròm nhưng nó giỏi đều các môn, đặc biệt là nó giỏi ngoại ngữ kinh khủng.

Các bạn có thể tưởng tượng được rằng trên đời này có ai lại hoc thuộc tất cả các cuốn từ điển từ tiếng Anh, Nga, Pháp, Đức cho đến I Răn, I Rắc, Mông Cổ hay không? À quên, riêng tiếng Mông Cổ thì nó nghe được hết nhưng mà có cái là nó không hiểu gì thôi. Nhỏ Hạnh là đứa như thế, nó cặm cụi học thuộc từng từ trong cuốn từ điển ngày này qua ngày nọ cho nên nó giỏi ngoại ngữ khủng khiếp. Một đứa như thế tự nhiên bị điểm kém môn ngoại ngữ mà không lạ sao được. Mấy đứa bạn trong lớp đứa nào cũng thấy lạ. Tiểu Long càng thấy lạ hơn, nhưng Quý ròm nó không thấy lạ. À quên không phải là nó không thấy lạ mà vấn đề ở đây là nó đã thấy nhỏ Hạnh là lạ cách đây 3 ngày rồi.

Tiểu Long là đứa rất giỏi võ, học thì ngược lại. Tất nhiên, dạo này nó đã học tốt hơn từ khi nó thọ giáo đồng thời thằng Ròm và nhỏ Hạnh, hai đứa thuộc hàng siêu sao nhất lớp. Tiểu Long không thích suy nghĩ nhiều, nó cũng từng nói với Quý ròm và nhỏ Hạnh là đầu óc của nó chỉ thích hợp với những việc đơn giản chứ không thích hợp với những điều phức tạp. Cho nên nó không để ý thấy nhỏ Hạnh là lạ mấy ngày qua.

Quý ròm lại khác, nó là đứa vô tâm chính hiệu, nó hời hợt nhưng lại rất nhạy bén, hơn nữa nó lại ngồi gần nhỏ Hạnh hơn thằng mập Tiểu Long nên nó phát hiện ra trước thằng mập cũng là điều bình thường, tuy nhiên điều khác thường ở đây là nó không nói cho thằng mập biết những điều mà nó thấy từ nhỏ Hạnh trong mấy ngày vừa rồi.

Thật ra, khi vừa phát hiện thấy nhỏ Hạnh khác thường, Quý ròm cũng muốn nói cho thằng Tiểu Long biết lắm chứ, nhưng nó chưa chắc chắn nên nó không nói thôi, nó đợi một vài ngày nữa xem sao. Nó cũng định hỏi thẳng nhỏ Hạnh, nhưng rồi nó nghĩ lại, nếu nhỏ Hạnh đã không chia sẻ với tụi nó thì có cạy môi nhỏ Hạnh cũng không hé răng nửa lời, nên nó quyết định yên lặng để xem mọi chuyện thế nào.

Đến khi sáng thứ 5, học tiết anh văn của thầy Thanh mọi chuyện mới lộ rõ ra. Thầy Thanh kêu nhỏ Hạnh lên trả bài. Tất nhiên vì phải cần đủ cột điểm và phải làm cho đúng thủ tục nếu không thì thầy Thanh đã tự điền điểm 10 vào một cột điểm môn ngoại ngữ cho nhỏ Hạnh cho rồi, vì thầy Thanh thừa biết khả năng ngoại ngữ của nhỏ Hạnh. Nhưng tất nhiên là nhỏ Hạnh cũng phải giống như mọi người, nghĩa là nó cũng phải trả bài đầu tiết học.

Thầy Thanh hỏi nhỏ Hạnh một câu bình thường về môn ngoại ngữ là bắt nó điền một cấu trúc song song cho hai câu đơn cho trước. Đây là một câu hỏi dễ vì hôm trước thầy Thanh đã giảng trên lớp dạng bài này rồi. Thầy Thanh để sẵn cây viết trong vở nhỏ Hạnh chuẩn bị sẵn số 10 để ghi vào trong khi nhỏ Hạnh đang bắt đầu viết đáp án trên bảng. Thầy Thanh nghĩ là nhỏ Hạnh sẽ rất nhanh chóng trả lời xong câu hỏi và lĩnh điểm 10 về chỗ, cả lớp cũng nghĩ nhưng thầy Thanh, à quên không phải cả lớp mà là cả lớp trừ thằng Quý ròm.

Nhưng hôm nay nhỏ Hạnh dường như dang chứng minh điều ngược lại, hôm nay thấy nó giống thằng Tiểu long lúc trả bài cho môn Toán cho thầy Hiếu hồi lớp 8 bên trường tự do quá, nó cứ lúng tứng như gá mắc tóc, cầm cục phấn xoay xoay lâu ơi là lâu giống như là nó đang đứng trước trận đánh với kẻ thù chứ không phải là đang trả bài môn ngoại ngữ sở trường của nó vậy.

Lúc đầu, tụi bạn trong lớp không chú ý chuyện trên bảng hết vì tụi nó đinh ninh là nhỏ Hạnh làm rẹt rẹt, thầy Thanh cho điểm 10 cái rụp, có cái gì hay ho cần để theo dõi đâu, nên mạnh đứa nào lo việc nấy, đứa lo ôn bài sơ lượt tới là thầy Thanh gọi đến mình, đứa trả bài rồi thì lo đọc bài học kế tiếp, nói chung là mỗi đứa một việc chẳng thèm quan tâm trên bảng đang xảy ra chuyện gì. Nhưng đến khi thầy Thanh hỏi nhỏ Hạnh:
- Em làm gì lâu thế Hạnh?
Thì tụi nó mới bắt đầu hướng mắt lên trên chỗ nhỏ Hạnh đang đứng. Và tụi nó bắt đầu ngạc nhiên, từ ngạc nhiên tụi nó chuyển qua xì xào.
Thằng Lâm miệng to nhất:
- Hạnh ơi! Hạnh tính biểu diễn thời trang hả?
Lớp trưởng Xuyến Chi cũng thấy lạ phát biểu:
- Hạnh ơi! Hạnh trả bài nhanh lên, đừng giỡn nữa?
Thằng Quới Lương ngứa mồm cũng chọt vào, nó chưa học bài nên có vẻ nó thấy sung sướng nhiều hơn là ngạc nhiên:
- Từ từ thôi Hạnh, gần hết 15 phút trả bài đầu giờ rồi.
Tụi nó đứa nào cũng ngạc nhiên, nhỏ Hạnh lâu nay đâu phải là đứa hay giỡn, hơn nữa nó lại là lớp phó học tập nên phong cách kéo dài thời gian kiểu này không phải là tác phong của nó.
Tiểu Long thò tay qua khều Quý ròm:
- Nhỏ Hạnh sao vậy mày?
- Tao không biết? Mày đi mà hỏi trực tiếp đi. Quý ròm bực mình đáp.
Nó cũng thấy ngạc nhiên, đồng ý là nó đã thấy nhỏ Hạnh lơ là mấy ngày nay. Ngồi học mà đầu óc con nhỏ này để đâu đâu. Tuy nhỏ Hạnh không ngủ gục trong lớp nhưng cái cách nó thở dài và hay nhìn ra cửa sổ thì còn tệ hơn là ngủ gục. Quý ròm ngồi sát bên nhỏ Hạnh nên cho dù nó vô tâm cách mấy nó cũng nhìn thấy được nhỏ Hạnh tự nhiên mấy ngày hôm nay cứ bị sao sao đó. Nhưng Quý ròm không hỏi trực tiếp được, nó chỉ âm thầm điều tra và chờ một thời gian nữa xem sao. Cho nên chuyên hôm nay nó cũng ngạc nhiên nhưng không như tụi bạn và thằng Tiểu Long, Quý ròm ngạc nhiên vì môn ngoại ngữ là môn tủ của nhỏ Hạnh mà.

Thật ra, Quý ròm quên 1 điều là nếu thầy Thanh hỏi nhỏ Hạnh từ vựng thì dù có không học bài nó vẫn được 10 điểm ngon ơ. Nhưng hôm nay thì thầy Thanh không hỏi từ vựng vì lý do là thầy Thanh không muốn tồn thời gian thêm vì biết chắc nếu hỏi từ vừng thì nhỏ Hạnh trả lời được liền nên thầy bắt nó làm bài tập luôn, còn với những đứa khác thầy lúc nào cũng bắt đầu bằng từ vựng trước hết.
Và nhỏ Hạnh làm thầy Thanh ngạc nhiên quá đỗi. Nhưng thật ra nếu một đứa dù thông minh đến mấy, dù có là “bộ từ điển biết đi” thì cũng chỉ có thế nhớ từ vựng, nó không thể làm được bài tập nếu không nghe giảng và hoc bài ở nhà. Thầy Thanh quên điều đó nên thầy ngạc nhiên cũng phải và tụi bạn nhỏ Hạnh cũng thế.

Nhỏ Hạnh lúc này vừa run vừa lo lắng, đương nhiên là tuần trước nó không nghe giảng và về nhà nó cũng không học bài rồi. Nhưng cái cảnh bao nhiêu cặp mắt nhìn nó vừa ngạc nhiên vừa thất vọng thì nó mới gặp phải lần đầu và làm nó ngượng ngập xấu hổ.

Thầy Thanh dường như cũng mất kiên nhẫn với thái độ nhỏ Hạnh, cặp lông mày nhăn tít lại, thầy hỏi với giọng tức giận:
- Hôm nay em làm sao thế Hạnh! Em có làm được bài này không?
Nhỏ Hạnh không quen nói dối, nó chỉ nói dối trong trường hợp khẩn cấp để giúp đỡ người khác, nói chung là việc nó nói dối không hại đến ai cả. Nhưng hôm nay nó đành phải học thằng Quý ròm:
- Thưa thầy em làm không được. Hôm qua em hơi mệt, nên em không học bài.
Cặp lông mày thầy Thanh giãn ra một chút, có vẻ lời giải thích của nhỏ Hạnh làm thầy nguôi nguôi giận một chút. Phải rồi chỉ có mệt mỏi mới làm đứa học trò cưng của thầy như thế. Nếu không thì làm sao với bài tập dễ như thế nhỏ Hạnh lại không làm được mà cứ đứng như trời trồng như thế.

Nghĩ như thế thầy Thanh dịu giọng:
- Em mệt, sao không xin phép ở nhà.

Nhỏ Hạnh lỡ “phóng lao” đành phải “theo lao”:
- Dạ thưa thầy..., hồi sáng ngủ dậy em thấy đỡ mệt nên em cố gắng đến lớp, không giờ bây giờ lại mệt hơn.
Nhỏ Hạnh không phải là Quý ròm nên nó “theo lao” mà mặt mày nó nhăn nhó khổ sở đến tội, nhưng nó không ngờ mặt nó càng nhăn nhó thì thầy Thanh càng tưởng là nó mệt mỏi lắm nên thầy Thanh mới nói:
- Thôi được rồi, lần này cho em nợ, nhưng thầy vẫn ghi vào đây 1 điểm, lần sau thầy sẽ gọi em trả bài sau để xóa điểm 1 này. Chúng ta học tiếp bài mới.
Nhỏ Hạnh nghe câu nói của thầy như lệnh ân xá, mặt nó giãn ra và nó lí nhí:
- Em xin lỗi thầy!

Thế nhưng mặt nó chỉ giãn ra chut xíu bởi vì khi vừa về đến chỗ ngồi, hàng loạt cặp mắt đang nhìn chằm chặp vào nó, vẻ nhạc nhiên đã không còn thay vào đó là sự lo lắng.

Thằng Tiểu Long khều nhỏ Hạnh trước:
- Hạnh mệt thật hả?
Nhỏ Hiển Hoa chen vào:
- Hay Hạnh xuống phòng y tế nghỉ chút đi. Giờ ra chơi Hiển Hoa mang chanh nóng xuống cho. Uống chanh nóng giải cảm đó.
Nhỏ Kim Em dịu dàng:
- Hạnh uống thuốc chưa? Kim Em có đem theo thuốc cảm nè?
Nhỏ Hạnh cười nói:
- Hạnh không sao đâu? Cám ơn các bạn nha.

Tất nhiên cả lớp đa số đều tin nhỏ Hạnh chỉ trừ 1 đứa: Quý ròm. Nhỏ Hạnh hình như cũng biết như thế nên nó tránh ánh mắt của thằng ròm khi bước vào chỗ ngồi. Quý ròm cững thừa biết nhỏ Hạnh cố tình nhưng nó cũng làm bộ như nó không biết chuyện gì hết.
- Hạnh đỡ mệt chưa? Tôi kêu thằng Tiểu Long chở Hạnh về nhà nha? Quý ròm làm bộ hỏi thăm.
- Thôi không sao, để Long ở lại học bài chứ. Nhỏ Hạnh vừa trả lời vừa thăm dò Quý ròm.
Quý ròm làm bộ giãy nãy:
- Hạnh nói vậy là sao, không lẽ Hạnh muốn cái thân ròm này dầm sương dãi nắng chở Hạnh về sao?
Lúc này nhỏ Hạnh cũng bắt đầu nghĩ là chắc Quý ròm không nghi ngờ gì hết nên nó nhoẻn miệng cười:
- Ý Hạnh không phải vậy. Chỉ là Hạnh không sao đâu. Quý lo chép bài đi kìa.
Quý ròm cũng cười nhưng khi nó quay mặt đi, khuôn mặt nó đổi màu liền. Nhìn khuôn mặt nó lúc này tác giả đoán rằng: Quý ròm đang tức điên luôn vì nó nghĩ rằng nhỏ Hạnh tưởng là nó dễ bị lừa lắm chắc.

Quý ròm vừa chép bài vừa suy nghĩ làm sao để điều tra chuyện này vì nhỏ Hạnh vốn rất thông minh và nhạy cảm đây. Tiếng chuông hết giờ vang lên làm cắt ngang luồng suy nghĩ của nó. Nó xếp tập sách rồi quay sang hỏi nhỏ Hạnh mà không hay rằng nó vô tình lặp lại lời của nhỏ Hiển Hoa:
- Tôi mua nước chanh nóng cho Hạnh uống nha.
Nhỏ Hạnh không nói gì, nó lắc đầu vừa cảm động mà vừa thấy mắc cười, không ngờ Quý ròm dễ tin đến thế nó đâu biết là những người trùm bịa chuyện như Quý ròm không dễ dàng gì tin người khác như thế.
__________________


Chào mừng đến với NNAFC! Thành viên buunpt, chúc bạn vui vẻ!

Lần sửa cuối bởi hoangtube; 17-03-2010 lúc 11:08 AM Lý do: Tập: Ngôi Nhà Cuối Ngõ (KVH fanfic)
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to buunpt For This Useful Post:
Châu Tuấn (23-11-2010), eddykimlong1028 (18-08-2013)